Hôm nay VN hết cách ly
Sau bao ngày tháng , cùng nhau đứng yên khi tổ quốc cần, chúng ta đã thấy được sức mạnh của sự Đứng Yên , thật là phi thường Việt Nam ơi….
Cái thời gian cách ly xã hội vì Cô – vy Cô – Vít , có nhiều chuyện dở khóc dở cười, và Clover mình cũng không tránh khỏi. Đành rằng ế là ế cả nước, ế toàn tập, ai cũng bị ảnh hưởng ế, dù thả thính cả tám phương tứ phía thì cũng hy vọng mong manh rằng sẽ có Crush. Vì thế, mỗi lần có điện thoại là cả Văn Phòng nháo nhào lên: đấy, chở hàng cho chị kìa, đấy, sắp được ăn cơm thay mì rồi… cả sếp và nhân viên đều cuống cả lên , nghe điện thoại
—Crush 1: ah chị gọi nhầm
— Crush 2 : ah em hỏi thôi có gì e báo sau….
Nhưng dù sao qua cái đại dịch này, mới thấy cái tinh thần và sự chia sẻ, gắn kết lại khoảng cách người với người… mà thường ngày công việc bề bộn chúng ta không dành cho nhau được câu nói vui vẻ, câu chuyện hài hước, những ngày cách ly xã hội là dịp để chúng ta được sống chậm lại, ngắm nhìn xung quanh và nhận ra vẻ đẹp của những điều bé nhỏ.
Đi dạo quanh nhà, chụp ảnh những nơi gần gũi, con mương gần nhà cũng thơ mộng hẳn lên, ngắm nhìn mọi thứ kỹ hơn, nhìn xa trông rộng và tin vào một tương lai tốt đẹp.
_TL with love_